Khi còn đi học, nếu không phải sách giáo khoa hay mấy cuốn Hoa học trò, Thiên thần nhỏ thì tôi cũng chẳng biết nên đọc gì. Lên đại học, thời của Smartphone và các app đọc truyện online nở rộ, tôi biết đến Wattpad có đủ thể loại truyện từ Ngôn tình, Tản Văn, Truyện trinh thám... Lớn hơn một chút, tôi chuẩn bị ra trường và đi làm, vì mục tiêu cho sự nghiệp và tương lai tôi chủ động tìm - đọc sách nhiều hơn. Lúc này, thói quen đọc cũng thay đổi. Từ cách lựa chọn chủ đề, loại sách muốn đọc hay chi phí để mua sách, mọi thứ đều ưu tiên cho việc học tập và trau dồi kỹ năng - kiến thức giúp nâng cao năng lực bản thân.
Dành nhiều thời gian đọc sách, đó cũng là khoảng thời gian tĩnh lặng và bình yên nhất của một ngày. Tôi gạt bỏ hết mọi mệt mỏi và áp lực, dưới trong đèn cặm cụi lật từng trang giấy ngấu nghiến nghiền ngẫm, lâu lâu cầm bút lên để ghi chép hay lưu lại những ý hay. Thời gian đọc sách cũng là thời gian để tôi chiêm nghiệm ra nhiều điều. Trong đó, tôi nhận ra, sách đã thay đổi cuộc đời mình như thế nào?
Sách là “chuyến tàu tốc hành” đưa tôi đến muôn nơi
Chuyến tàu tốc hành khởi hành từ trang đầu tiên và điểm đến là trang cuối cùng. Mỗi trang viết đi qua đều mang lại những điều mới mẻ, thú vị và hấp dẫn. Đó có thể là góc Rome cổ kính hay buổi đêm Paris diễm lệ hoặc “vùng đất thiêng” của người Do Thái. Chỉ ngồi trong góc phòng, không cần đi đâu xa xôi nhưng tôi vẫn được đặt chân đến hết thảy mọi nơi từ thành phố tới miền quê, từ quá khứ bi hùng đến tương lai bất định.
Sách là người bạn tri kỉ ở bên mỗi lúc buồn vui
Sách là người bạn kể cho tôi những câu chuyện vui, đưa tôi đến những vùng đất mới, nói cho tôi nghe những điều phải trái. Sách là người có thể nói hết những khắc khoải thầm kín nơi đáy lòng tôi; Là người bạn tinh anh chỉ dạy cho tôi cách để vượt qua những khó khăn trước ngã rẽ cuộc đời, cách để tôi cân bằng chính mình trước sự trưởng thành và cách đứng lên - làm lại sau vấp ngã.
Sách là người thầy nghiêm khắc chỉ ra những điều tôi đúng, tôi sai
Sách là người thầy chẳng màng tôi giàu nghèo hay địa vị cao thấp. Dù tôi là ai, đến từ đầu, sách vẫn luôn chỉ dạy nghiêm khắc, cho tôi thấy những ưu điểm để phát huy và vạch ra những khuyết điểm cần sửa chữa. Sách còn dạy tôi cách để trưởng thành, cách để đương đầu với khó khăn, cách để từ bỏ nỗi buồn và tìm kiếm niềm vui. Sách giúp tôi biết được cách để hòa hợp với đồng nghiệp, làm việc nhóm hiệu quả hay giao tiếp thông minh để thành công.
Sách là tấm gương phản chiếu hiện thực xã hội này
Tôi chỉ là hạt cát nhỏ giữa sa mạc mênh mông tưởng như không có điểm dừng. Những điều tôi biết và hiểu về xã hội này còn quá hạn chế. Sách kể cho tôi nghe những câu chuyện ở phía bên kia của sa mạc, nơi vẫn tồn tại những bất công và khổ hạnh, nơi chiến tranh đang diễn ra và bạo lực đang tiếp diễn, nơi sóng ngầm của phân biệt chủng tộc hay khủng hoảng kinh tế, khủng hoảng môi trường đang âm ỉ giữa lòng đại dương.
Có những khi tôi chỉ muốn trốn đi đâu đó thật xa, nơi chẳng ai biết mình. Nhưng đôi chân lại không cho phép bỏ chạy. Tôi sẽ lại kiếm một góc yên tĩnh, dưới ánh đèn vàng ấm áp, cầm trên tay cuốn sách yêu thích và bắt đầu “cuộc chạy trốn của riêng mình”. Có ai có thể kiên nhẫn, yên lặng và bình yên như thế?